Mời các bạn cùng lật sách xem mấy cái đinh, cái đanh được vua biết mặt, chúa biết tên.
Đinh, đanh là cái gì mà được vinh hạnh dữ vậy?
Nguyễn Dư
Mời các bạn cùng lật sách xem mấy cái đinh, cái đanh được vua biết mặt, chúa biết tên.
Đinh, đanh là cái gì mà được vinh hạnh dữ vậy?
Nguyễn Dư
Văn học dân gian có bài thơ vịnh thành phố Hà Nội thời kì mới bị Pháp chiếm đóng:
Ba bên hàng phố, thấy xôn xao,/ Trở dậy mà xem những thế nào?/ Lục sở, trò bày trong rạp tối/ Tam tài, cờ cắm ngọn thành cao /Giầy tàu thẳng gót, Ngô đi bãi/ Quần lĩnh phơi trôn, đĩ rửa hào/ Nhuộm, vện, khoang, vằn, vô số chó/ Ra tuồng đắc ý, chạy nhôn nhao. (1)(2)
Nguyễn Dư
Ngựa không gần gũi người Việt bằng trâu. Ngựa chỉ biết kéo xe, không biết kéo cày. Ngựa còn bị khiển trách là không chịu tham gia khề khà chén chú chén anh. Đảo mắt nhìn quanh chỉ thấy nào lẩu dê, bê thui, nào dồi chó, cật heo, nào… Thôi đừng nói nữa tao thèm!
Nguyễn Dư
Nhớ mang máng ngày xưa có lần được nghe thầy giảng Bồ đào mĩ tửu. Nghe như vịt nghe sấm. Chữ thầy trả thầy. Hôm nay xin vô phép hỏi thầy: – Thưa thầy, rượu Bồ đào của Vương Hàn mặt mũi, mùi vị ra sao ạ?
Nguyễn Dư
Lần ghé thăm Đà Nẵng, được anh bạn rủ đi ăn mì Quảng. Ăn đang ngon, tôi lỡ dại buột miệng:
– Mì ăn với… bánh phở à? Tưởng là mì thì phải ăn với mì chớ?
Anh bạn hơi lúng túng:
– Bảo đảm mì chính hiệu đấy! Từ hồi nào tới giờ tiệm vẫn làm như vậy.
Nguyễn Dư
Phong trào ẩm thực của ta đang thời nở rộ. Nở toe toét. Chỗ nào cũng hàng quán tấp nập, lúc nào cũng ồn ào như vỡ chợ. Li, cốc, chai, lon cụng nhau tưng bừng… Dzô! Dzô! Lợi dụng giây phút ngắn ngủi còn tỉnh táo, mời bạn đi “xem” mấy món ăn “vang bóng một thời” của Tây, Tàu và ta.
Nguyễn Dư
Hỡi các cậu bé con/ Trong lúc tuổi còn non/ Các cậu phải chăm học/ Có học mới nên khôn. Thiếu gì đứa khôn sặc tiết mà chả cần cắp sách đến trường. Thiếu gì người học suốt đời mà vẫn cứ dại. Khôn hay dại hạ hồi phân giải. Trong khi chờ đợi, thiên hạ cứ nhắm mắt cho rằng tuổi học trò là đẹp. Có lẽ chỉ có tôi mới có mấy cái kỉ niệm chán mớ đời…
Nguyễn Dư
Truyện Bánh chưng (ngày nay thường gọi là Bánh chưng, bánh giầy) mà hầu hết người Việt đều biết, được chép trong sách Lĩnh Nam chích quái của Trần Thế Pháp (thế kỉ 14).
Nguyễn Dư
Ông bạn mới đi chơi Việt Nam về, hớn hở khoe:
– Lần này ghé Huế, được ăn cơm vua. Vui quá! Ông ăn cơm vua chưa?
– Thuở bé, ăn đến phát ngấy rồi! Cơm vua thời đổi mới thì chưa ăn.
Ông bạn cười tôi lẩm cẩm, lẫn lộn ngày xưa với ngày nay!
Nguyễn Dư
Bạn có biết thằng ba que xỏ lá là ai không? Không biết… thằng phải gió, thằng mắc dịch này à? Nếu vậy thì mời bạn cùng đi… đào mả, bới gia phả nhà nó, xem nó là con cái nhà ai mà đốn mạt thế!
Nguyễn Dư
Trăm năm trong cõi người ta
Nhà Bè nước chảy chia hai...
A daily selection of the best content published on WordPress, collected for you by humans who love to read.
The latest news on WordPress.com and the WordPress community.