Hồ trường! Hồ trường! Ta biết rót về đâu?

Cứ mỗi lần ai đó say thì bài thơ lại được ngân nga đủ mọi chất giọng. Lời thơ kiêu bạc, chen lẫn hùng tráng mà lại bi ai khiến những người thất cơ lỡ vận một phen ngậm ngùi lấy bài thơ ngầm so sánh với thân phận của chính mình.

Mặc Lâm

Continue reading

Hẻm nhỏ Tân Định

Hồi nhỏ tôi sống ở hẻm 146 Hiền Vương (nay là Võ Thị Sáu). Con hẻm vùng Tân Định này chỉ dài hơn trăm mét, là khu xóm bình dân mà hàng ngày tôi được nghe vọng cổ, nhạc sến, nhạc xổ số, nhạc tuyển chọn ca sĩ… Đấy cũng là nơi lần đầu tôi nghe được bản “Tình Bắc duyên Nam”. Dù là con nít nhưng cũng mang máng, “tình” là chuyện trai gái, còn “duyên” thì chịu! Thắc mắc hoài… Sau này, đến khi hiểu được “duyên” thì… hết phim!

Vũ Thế Thành (trích “Những thằng già nhớ Mẹ”, tái bản 2022)

Continue reading

Cuộc tấn công bất ngờ vào tòa Khâm Sứ Pháp ở Huế

Trong khi Triều đình Huế ký kết các Hiệp định công nhận sự bảo hộ của Pháp, thì phái chủ chiến đứng đầu là Tôn Thất Thuyết lại chuẩn bị cho một cuộc chiến sống còn với Pháp. Điều này đã dẫn đến một cuộc tấn công bất ngờ vào tòa Khâm Sứ Pháp ở Huế.

Trần Hưng

Continue reading

Đà Nẵng những ngày cuối cùng

Hôm nay, ngày 23 tháng 10, năm 2010, tôi đi dự lễ tiễn đưa Đại Tá Đặng văn Phước về nơi an nghỉ cuối cùng. Ông là Không Đoàn Trưởng Không Đoàn 51, và chính ông là người đã nhận tín hiệu cuả tôi qua cái đèn bấm và cái Samsonite, ông đã can đảm đáp xuống cột cờ BTL/HQVI Duyên Hải để cứu Trung tướng Ngô Quang Trưởng Tư Lịnh Quân Đoàn I và tôi, ra khỏi vùng nguy hiểm vào khoảng 2 giờ sáng ngày 29 tháng 3 năm 1975.

Lam Hà

Continue reading

Sài Gòn, cà phê và nhạc sến

Bè bạn đi lính về phép lại kéo nhau ra quán nhậu. Nhậu đã rồi tới quán cà phê Chiêu đường Cao Thắng. Ở quán nhậu thì tranh nhau nói, tới quán cà phê, chẳng thằng nào buồn nói. Cà phê và khói thuốc. Cà phê nhỏ giọt. Giọt có buồn không? Mờ quá không thấy giọt, nhưng nỗi buồn thì thấy.

Vũ Thế Thành (trích “Sài Gòn, một góc ký ức và bây giờ”)

Continue reading