Nước uống tinh khiết, tinh khiết tới đâu?

An toàn thực phẩmHồi mới ra trường làm ở phòng thí nghiệm, thỉnh thoảng tôi vẫn lấy nước cất ra uống, và cho rằng đó là nước tinh khiết nhất, không nhiễm tạp, không nhiễm trùng, một thứ nước hoàn hảo cho sức khỏe. Sau này đi sâu vào an toàn thực phẩm, tôi mới hiểu ra, đó là kiểu cách suy diễn khờ dại của kẻ hủ nho như tôi lúc đó.

Vũ Thế Thành (trích từ “Ăn để sướng hay ăn để sợ?)

Continue reading

Người viết mướn

Bây giờ tôi chẳng còn ai để mà viết. Bạn bè thì anh biết đó. Chúng nó cũng như người vừa đui vừa điếc, viết uổng công. Cho nên làm nghề viết mướn này, tôi có chỗ để viết. Tôi khổ cái khổ của khách hàng, tôi vui cái vui của khách hàng, tôi tâm sự cái tâm sự của khách hàng. Tôi viết với tất cả những xúc cảm chân thật đó, viết mà không nghĩ là mình viết mướn

Tiểu Tử

Continue reading

Ba chỉ ba phải

Trong những ngày trời nhàn nhạt rất dễ gặp ở Hà Nội, nhiều khi đã quá dư thừa các thức tao nhã (uống nhiều trà quá, đã nhấm nháp cốm đủ), bỗng mồm cần một thứ gì đấy béo ngậy mà không làm cho bụng no ự ra (kiểu chân giò). Mà lại dễ chế biến, thì thịt ba chỉ là thứ tiện nhất.

Nguyễn Trương Quý

Continue reading

Câu chuyện Minamata – Con đường chân lý

Tôi muốn kể câu chuyện về Minamata (Nhật Bản), không chỉ là những con cá, tôm cua nghêu sò ốc hến nhiễm thủy ngân độc hại cỡ nào, mà còn muốn nói về hành trình đi tìm chân lý khoa học đã bị trắc trở ra sao bởi kim tiền thế lực, cùng với những đau thương và tủi nhục mà nạn nhân phải chịu đựng. Nhưng chân lý khoa học không thể bị bôi bác và che đậy một cách bỉ ổi như thế. Câu chuyện bắt đầu thế này…

Vũ Thế Thành

Continue reading

Thắng cuộc và thua cuộc qua tô phở Tàu Bay!

Hôm 30 Tháng Tư tôi đi ăn phở. Chính xác hơn là đi ăn phở Tàu Bay! Tôi đến quán trên đường Lý Thái Tổ kế nhà thờ Nam Hà, đối diện bệnh viện nhi đồng. Hai quán kề sát nhau cùng chung một bờ tường đều kẻ chữ: Phở Tàu Bay. Quán sát hẻm – là vị trí nguyên thủy của phở Tàu Bay năm xưa – với nhân viên phục vụ mặc áo vàng. Quán bên cạnh: áo xanh. Cả hai đều ghi rõ dưới bảng hiệu: Phở Tàu Bay Chính Gốc. Hoặc Quán Cũ không chi nhánh gì gì đó!

Mai Xuân Vỹ

Continue reading

Bánh mì Sài Gòn chấm xì dầu Đức

Bánh mì Sài Gòn nổi tiếng ngon nhất là bánh mì lò Trần Quang Khải, Q.1, gần ngã năm Trần Quang Khải, Nguyễn Hữu Cầu, Trần Khát Chân và Nguyễn Phi Khanh. Xì dầu ngon nổi tiếng thế giới là Maggi Würze của Đức. Tôi đã ăn bánh mì Trần Quang Khải chấm xì dầu Maggi Würze một lần hết nguyên một ổ bánh mì! Chuyện xưa nay hiếm!

Ngữ Yên

Continue reading

Có thật là uống cà phê sữa hại gan?

An toàn thực phẩm – Một bài báo có tựa đề “Uống nhiều cà phê sữa dễ hại gan”, trích dẫn lời của một dược sĩ cho rằng ‘Cà phê sữa là một thức uống rất khó tiêu đối với gan’. Sự thật thế nào?

Vũ Thế Thành (trích trong “Ăn để sướng hay ăn để sợ?“Tập 2)

Continue reading

Phan Thanh Giản dưới mắt người Pháp qua vài tài liệu

Phan Thanh Giản đã là một trong những vị quan Việt Nam tiếp xúc nhiều nhất với người Pháp, và vài sĩ quan Pháp đã tường thuật lại một số những cuộc tiếp xúc này. Các tài liệu ấy cho phép chúng ta được biết người Pháp đã nhìn Phan Thanh Giản ra sao.

Nguyễn Thế Anh

Continue reading

Cha tôi – Chết không cần quan tài

“… Và từ đó ông sống cô độc, một thân một mình. Nhưng cũng là lúc ông làm được một việc lớn nhất, to nhất, ý nghĩa nhất kể từ sau ngày 30/4/1975! Hàng tháng ông trả tiền điện và tiền nhà chưa tới tổng cộng 80$, thức ăn thì đi xin các Hội từ thiện miễn phí…”

Đào Nam Hòa

Continue reading